Lúc đầu, luật của bang Victoria không cho phép Vujici học trường bình thường vì cơ thể khuyết tật của cậu. Tuy nhiên, Vujicic sau đó đã trở thành một trong những sinh viên khuyết tật đầu tiên được học ở trường dành cho học sinh bình thường từ khi luật trên thay đổi. Dẫu vậy, cơ thể thiếu chân tay của Vujicic luôn trở thành chủ đề trêu ghẹo của bạn bè, khiến cậu bé Vujicic hồi đó rơi vào trạng thái khủng hoảng tinh thần.
Khi lên 8 tuổi, Vujicic từng muốn tự tử, và từng tự dìm mình vào bồn tắm khi lên 10. Nhưng tình yêu của bố mẹ đã giúp cậu vượt qua giai đoạn khó khăn này. Trong video ca nhạc “Something More”, Vujicic nói rằng Chúa đã lên kế hoạch cho cuộc đời anh nên nên anh không thể tự dìm mình xuống.
Vujicic rất chăm chỉ cầu nguyện Chúa sẽ ban cho anh đôi chân và đôi tay. Anh nói với Chúa rằng, nếu lời cầu nguyện của anh không được hồi đáp, anh sẽ không bao giờ cầu nguyện nữa. Tuy nhiên, quan điểm của anh sau đó đã thay đổi hoàn toàn.
Đó là thời điểm mẹ anh đưa cho anh đọc bài báo viết về một người đàn ông bị khuyết tật giống anh đã vượt khó như thế nào. Vujicic nhận ra rằng anh không phải người duy nhất thiệt thòi như vậy, nên bắt đầu tự làm mọi thứ. Và rồi, anh nhận ra những điều mình đã làm có thể sẽ truyền cảm hứng cho những người khác nữa.
Vujicic dần dần nhận ra cuộc sống vẫn tốt đẹp khi không có chân tay khi anh học được những kỹ năng trong cuộc sống hàng ngày mà một người bình thường có thể thực hiện mà không cần suy nghĩ. Nick viết bằng 2 ngón chân trên bàn chân trái và biết cách cầm các đồ vật bằng ngón chân của mình. Anh biết dùng máy tính và có khả năng đánh máy 45 từ/phút bằng phương pháp “gót và ngón chân”. Anh cũng học cách ném bóng tennis, chơi trống, tự lấy cốc nước, chải tóc, đánh răng, trả lời điện thoại, cạo râu, chơi golf, bơi lội và thậm chí cả nhảy dù.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét